Tuesday 23 June 2015

042-1 Thu dạ khách cảm (kì nhất) 秋夜客感 (其一)











Lữ xá tiêu tiêu tịch tác môn
Vi ngâm tụ thủ quá hoàng hôn
Thu phong lạc diệp ki tình tứ
Dạ vũ thanh đăng khách mộng hồn
Loạn hậu phùng nhân phi túc tích
Sầu trung tống mục ngụ càn khôn
Ðáo đầu vạn sự giai hư huyễn
Hưu luận Phàm vong dữ Sở tồn (1)

Chú thích

(1) Sở tồn 楚存: Sở vương dữ Phàm quân tọa. Sở tả hữu viết: Phàm vong giả tam. Phàm quân viết: Phàm chi vong giả bất túc dĩ táng ngô tồn. Sở chi tồn bất túc dĩ tồn tồn. Do thử quan chi tắc vị thủy vong nhi Sở vị thủy tồn dã 楚王與凡君坐. 楚左右曰 : 凡亡者三. 凡君曰: 凡之亡者不足以喪吾存. 楚之存不足以存存. 由此觀之則凡未始亡而楚未始存也 (Trang Tử 莊子, Ðiền Tử Phương 田子方) Vua Sở ngồi nói chuyện với vua Phàm. Kẻ tả hữu của vua Sở bảo rằng nước Phàm có ba lần mất. Vua Phàm nói với vua Sở: Nước Phàm mất không ảnh hưởng gì đến sự tồn tại của tôi thì nước Sở còn cũng không đủ để bảo rằng vua Sở còn tồn tại hay không. Xét như vậy thì nước Phàm vị tất đã mất mà nước Sở vị tất đã còn (Trang Tử Nam Hoa Kinh, Nguyễn Hiến Lê dịch, trang 391).

Dịch nghĩa:
Ðêm thu ở đất khách cảm hoài

Nơi quán trọ đìu hiu lấy chiếu làm cửa
Khoanh tay ung dung, ngâm khe khẽ, trời gần tối
Gió thu lá rụng, tình lữ thứ
Đêm mưa ngọn đèn leo lét, mang mang hồn mộng nơi đất khách
Sau cơn li loạn, người gặp không ai là kẻ quen biết cũ
Trong mối sầu, đưa mắt gửi ý tứ vào trời đất
Rốt cục muôn việc đều là hư ảo
Thôi đừng bàn luận làm chi chuyện nước Phàm mất với nước Sở còn

Dịch thơ:
Ðêm thu ở đất khách cảm hoài

Quán trọ đìu hiu cửa chiếu giăng,
Khoanh tay ngâm khẽ quá hoàng hôn.
Gió thu lá rụng — tình cô lữ,
Mưa tối đèn xanh — khách mộng hồn.
Sau loạn, người trông đều mặt lạ,
Trong sầu, ý gửi suốt càn khôn.
Rốt cùng muôn việc đều hư ảo,
Thôi luận bàn chi nước mất còn.


(Đặng Thế Kiệt dịch)



v. 2023-01-18 hvtd-td v2 img2

No comments:

Post a Comment